Vượt hơn 1200km với biết bao khó khăn dọc đường, đoàn thanh niên tình nguyện MHX của trường ĐH Lạc Hồng đã đến được tỉnh Quảng Trị - vùng đất với những chiến công đi vào lịch sử.
Sau khi làm việc với Đảng uỷ, Ban giám hiệu và Đoàn - Hội sinh viên của trường Cao đẳng Quảng Trị, chúng tôi đã có cuộc họp với toàn đội do đội trưởng Lê Sơn Quang và tôi tiến hành. Với kế hoạch dày đặc, chúng tôi biết rằng nhiệm vụ gian nan và khó khăn đang ở phía trước.
Có lẽ công việc đầu tiên và cũng là để lại kỉ niệm khó quên nhất trong đội vào những ngày đầu tiên là vào công tác tại thôn Khe Hiên, Xã Hướng Hiệp, huyện Đakrông. Môt thế giới hoàn toàn khác so với những gì chúng tôi tưởng tượng. Đường vào thôn với những dãy núi trùng điệp bao quanh với những con dốc cao hơn 30 độ. Đây là một thôn nhỏ với 22 gia đình với 103 dân nằm ngay sát dưới chân dãy núi Trường Sơn huyền thoại. Toàn bộ đồng bào ở đây là dân tộc Vân Kiều và tất cả 103 đồng bào này đều là họ hàng với nhau. Ngôn ngữ họ dùng là tiếng Vân Kiều, một số không nhiều người biết nói tiếng dân tộc Kinh. Đây là thôn thuộc loại nghèo nhất của tỉnh với rất nhiều “không”, đó là không điện thắp sáng, không đường đi, không trường học, không trạm y tế….vân vân và cả không có sóng điện thoại,. trong điều kiện đó, chúng tôi đã bị tách biệt với bên ngoài.
Điều đầu tiên chúng tôi thấy đó là những cặp mắt ngơ ngác và có vẻ sợ hãi khi thấy xe chúng tôi vào. Sau khi được lãnh đạo xã và xã đoàn hướng dẫn, chúng tôi được xếp ở hai ngôi nhà sàn to nhất thôn. Và sau những giây phút đầu tiên đó, tuổi trẻ Lạc Hồng nhanh chóng chiếm được cảm tình của với dân làng. Có lẽ sự nghèo nàn về vật chất đối nghịch với sự thân thiện và cởi mở của bà con.
Ngày đầu tiên trong thôn, chúng tôi tìm hiểu cuộc sống và phong tục tập quán và sự khó khăn của dân tộc Vân Kiều. không để lỡ thời gian, chúng tôi lên kế hoạch hoạt động ngay sau khi ăn cơm. Chúng tôi đã tiến hành cắt tóc, cắt móng tay, móng chân và tắm cho trẻ em trong thôn. Nhìn những đứa trẻ mặt mũi nhơ nhuốc, đen nhẻm được gội rửa sạch sau khi được cắt và được tắm gội, chúng tôi cảm thấy rất vui. Trẻ em đến rất đông, phần lớn đã quen với sụ hiện diện của chúng tôi( tuy cũng có những đứa trẻ khóc ré lên khi chúng tôi đề nghị cắt tóc).
Việc có ý nghĩa nhất mà chúng tôi đã làm cho thôn Khe Hiên đó là tổ chức khám, phát thuốc chữa bệnh cho bà con và làm cho bà con một cổng chào. Với những loại thuốc thiết yếu như thuốc bổ, thuốc đặc trị các loại bệnh cho đồng bào dân tộc đã được phát đến tận tay từng người dân. Cả thôn nhộn nhịp hẳn lên. Hình ảnh màu áo xanh tình nguyện thắm đẫm mồ hôi nhiệt tình hướng dẫn, phát thuốc cho người dân thật là đáng nhớ. Có những bạn đã khan cả giọng khi tuyên truyền cho bà con về cách phòng tránh bệnh sốt xuất huyết, bệnh giun…Nhìn những khuôn mặt tươi cười của bà con khi được khám và nhận thuốc, cảm xúc trong chúng tôi thật khó tả.
Hình ảnh cổng chào to lớn do những sinh viên Lạc Hồng làm được đặt tại cổng thôn thật sự là một công trình thanh niên ý nghĩa. Đi hơn 40km để mua được mấy miếng tôn, mấy cây đinh, lọ sơn và giữa trưa nắng gắt của Đông Trường sơn để làm. Các bạn nữ vẽ chữ, các bạn nam sơn và đóng cổng cùng sự giúp sức của thanh niên thôn. Cuối cùng cổng chào được dựng lên cũng là lúc những nụ cười mãn nguyện của già làng, trưởng thôn và mọi người hiện nên. Nhìn cổng chào hiên ngang đứng sừng sững giữa núi rừng Trường Sơn, chúng tôi thật là hạnh phúc vì cổng chào không chỉ là biểu tượng của thôn, mà nó còn đánh dấu sự phát triển và là niềm tự hào của thôn Khe Hiên nói chung và chúng tôi nói riêng. Công trình thanh niên thứ hai chúng tôi làm đó là làm cho thanh niên thôn 1 sân bóng chuyền. Thanh niên và trẻ em trong thôn rất thích.
Đêm ngày 21 chúng tôi đã tiến hành giao lưu văn nghệ với thôn. Xen lẫn những bài hát tiếng phổ thông của sinh viên Lạc Hồng và dân thôn là những bài hát của người dân tộc Vân Kiều được hát bằng tiếng Vân Kiều đã làm cho chúng tôi ngạc nhiên và thích thú bởi làn điệu và âm hưởng của tiếng Vân Kiều.
Đêm trước ngày về thị xã Đông Hà - Quảng Trị, chúng tôi đã tổ chức lửa trại cho làng. Đích thân Chủ tịch xã Hướng Hiệp và già làng Khe Hiên châm đốt lửa trại. Tại lửa trại, sinh viên tình nguyện Lạc Hồng đã tiến hành tặng quà cho từng gia đình trong thôn và phát bánh kẹo cho trẻ em trong thôn. Không khí cao điểm khi cả làng đều hát và nhảy sạp với sinh viên tình nguyện.
Sáng hôm sau, cả chúng tôi và dân thôn đều bịn rịn chia tay. Những cái ôm, cái bắt tay đã nói lên tất cả những gì chúng tôi và dân thôn đã sống trong 3 ngày qua. Mọi cảm xúc cũng đã được chúng tôi và dân làng san sẻ. Trong 1/3 thời gian đi chiến dịch, chúng tôi không thể nào quên những ánh mắt, những nụ cười, những chén rượu chứa đựng bao tình cảm của người dân dành cho chúng tôi. Chúng tôi đã hứa với bà con khi nào có dịp về làm công tác tại quảng trị, nhất định chúng tôi sẽ quay lại thôn thăm bà con. Trong giây phút chia tay, bất chợt tôi nhớ câu nói của nhà thơ Chế Lan Viên “khi ta đến chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đẩt đã hoá tâm hồn”.
Sau đây là hình ảnh các bạn chụp được từ chiến dịch mùa hè xanh tại Quảng Trị:
Đồng chí Lê Sơn Quang - Phó Bí Thư Đoàn Trường - cắt tóc cho các em nhỏ
Đồng chí Vũ Văn Tuấn cắt móng chân cho các em nhỏ
Khám bệnh cho bà con người dân tộc
Và phát thuốc miễn phí cho bà con
Khiêng gỗ về làm cổng làng
Cổng đã làm xong
Làm sân bóng đá, bóng chuyền cho các em vui chơi
Sinh hoạt văn nghệ cùng bà con người dân tộc
mùa hè xanh, chiến dịch, quảng trị