Chúng em xin chân thành cảm ơn các anh chị trong BCH Đoàn - Hội sinh viên Khoa Quản trị - Kinh tế quốc tế đã tổ chức cho chúng em hai ngày tập huấn đầy bổ ích, để từ khóa tập huấn đã qua, chúng em thêm trưởng thành hơn trong cuộc sống cũng như trở thành một sinh viên tốt, một Đoàn viên gương mẫu.
Trước ngày lên xe chúng em là những cậu ấm, cô chiêu chưa một lần chịu khổ, chúng em chưa một lần cảm nhận được niềm vui dâng trào đến phát khóc khi cả đội mình cùng vượt qua thử thách, cuộc sống của chúng em cứ trôi đi nhẹ nhàng, êm ái đến phát chán như vậy.
Có lẽ chúng em sẽ không bao giờ quên con đường ấy, tuy chỉ 3km nhưng đó là 3km của tinh thần đoàn kết, kiến quyết và quyết tâm vượt qua thử thách bằng mọi giá, mọi người ai cũng mệt nhưng nụ cười vẫn ở trên môi, em cảm nhận em được mọi người quan tâm và em cũng được quan tâm mọi người, em biết quan tâm và chia sẻ, em biết đoàn kết sẽ làm nên tất cả.
Khi đến điểm tập trung, chúng em mừng lắm, thêm vào đó chúng em đã giải được câu đố của BTC rất nhanh. Sau khi chúng em xếp hàng và nghe nhận xét của BTC thì nỗi buồn đã đến, anh Nguyễn Hồng Phúc - người giám sát đã có nhận xét “Chúng em đã lấy củi của người dân mà không xin phép”, chúng em bị trừ 20 điểm, một nỗi buồn khó tả đến lúc này, em hiểu ra rằng bọn em thông minh nhưng đã thông mình không đúng chỗ và sai cách, chúng em hiểu mình đã làm xấu đi màu áo Đoàn thân yêu mình đang mặc, tuy rằng những khúc củi đó nằm cạnh lề đường, em biết hôm nay chúng em chỉ mất 20 điểm nhưng trong tương lai với hành động đó chúng em có thể mất cả mạng sống. Cảm ơn anh Phúc đã công minh nhé! Cảm ơn anh chị đã cho chúng em một bài học - hãy thông minh đúng chỗ và khôn ngoan đúng cách.
Chúng em bắt tay vào làm lều trại, nhờ sự giúp đỡ của chị Chiêm Thị Cẩm My, chúng em đã có cái lều của nhóm mình, cảm ơn chị My nhiều nhé! Không có chị có lẽ bọn em phải ngủ khách sạn ngàn sao rồi. Tiếp theo là chúng em nấu ăn mà lại là nấu ăn bằng bếp củi, một việc từ trước đến nay chưa từng làm, bạn Vũ nhóm em đã thể hiện mình là một bếp trưởng giỏi, bạn Phượng, Bạn Giao…. là những cô gái đảm đang, wow! Mọi người thật tuyệt vời, trong hoàn cảnh khó khăn hơn ngày thường vậy mà chúng em vẫn có thịt gà kho, canh bí và một món châu Âu nữa chứ. Ôi! Thật là vi diệu.
Đêm văn nghệ, có lẽ chưa bao giờ bọn em hết mình đến vậy, chúng em đã biểu diễn hết những gì mình có và giải nhất đã đến, niềm vui ấy sẽ mãi trong tim chúng em, chúng em biết khi mình nỗ lực và tạo ra khác biệt chúng em sẽ thành công. Sau đó là một đêm lửa trại thật là vui với sự góp mặt của anh Nguyễn Ca Lê Thuần và chị Nguyễn Thị Như Quỳnh, cảm ơn anh chị đã bớt thời gian vàng ngọc để đến truyền cho chúng em ngọn lửa của tuổi trẻ.
Sau đêm vui chơi, đó chúng em cùng nhau ngủ trong lều mà bọn em đã dựng, em không nghĩ là mình có thể ngủ ngon đến vậy - việc trước đây luôn ở trong phòng đầy đủ tiện nghi, chăn ấm nệm êm và gấu bông bên cạnh. Giờ đây là người bạn mà em mới quen, là mấy anh con trai (bạn gái) vây quanh, một cảm giác thật khó tả.
Sáng hôm sau chúng em đã dậy sớm theo hiệu lệnh, chúng em ăn mà chưa đánh răng, chưa vệ sinh cá nhân, em nghĩ nếu như đánh răng rồi thì bịch sữa và bánh mì đó sẽ ngon hơn nhiều.
Bước vào thử thách đầu tiên, chúng em phải bò qua một đám dây nhùng nhằng mà không được phép chạm giây, lần đầu ai cũng đụng dây, nhờ đứng lại và quan sát chúng em đã vượt qua, chúng em nhận ra không thể làm việc mà chưa suy xét kỹ để tìm đâu là nơi có thể mình tận dụng.
Tiếp theo, chúng em phải ăn một trái khổ qua ở trên cao do một chị xinh đẹp Trần Thị Ái Xuân đảm nhiệm, lúc này em mới thấy sự đoàn kết tập thể quan trọng đến mức nào nếu không có một bạn nam phía dưới cho chúng em đứng lên thì bọn em không thể ăn được trái khổ qua đó, nếu chân bạn Giao, Thảo, Vũ… không dài thì không thể nào ăn tới trái khổ qua đó. Chúng em nhận ra rằng để hoàn thành mục tiêu đôi khi chúng em phải chịu hy sinh một cái gì đó, vì lợi ích tập thể chúng em phải hy sinh và sự hy sinh đó là xứng đáng.
Có thể nói nhóm bọn em là nhóm bị “thụt xì dầu” nhiều nhất, vì một số bạn vi phạm luật của BTC “một người phạm lỗi cả đội chịu cùng” và em vui vẻ với điều đó, đôi khi em cũng không hiểu vì sao em có thể chấp nhận, gặp em trước buổi tập huấn là em đã mắng bạn ấy rồi, nhưng giờ đây em hiểu con người ai cũng có lúc sai phạm, mình nên có lòng vị tha bỏ qua và vui vẻ cùng họ tiến bộ hơn.
Có lẽ chúng em viết cũng hơi nhiều, đên đây em xin ngừng bút.
Cuối thư em xin chúc quý Thầy Cô, các anh chị trong BCH dồi dào sức khỏe, mãi mãi giữ trong tim ngọn lửa của tuổi trẻ, để có thể giúp được thêm nhiều bạn trẻ nữa như chúng em thêm trưởng thành.
Chúng em xin chân thành cảm ơn!
Trương Minh Hùng
tập huấn, cán bộ, Đoàn, Hội, sinh viên, quản trị